Hotline: 0901 844 885 - (08)66 844 244

Bài 1- HÀNH TRÌNH ĐẦU TIÊN TẠI PHILIPPINES CỦA BẠN QUỲNH HƯƠNG - CƠ DUYÊN HỘI NGỘ


Dù đã học tiếng Anh mười sáu năm trời và đi làm được hai năm, nhưng khả năng sử dụng tiếng Anh thành thạo đối với mình vẫn thật sự rất khó khăn. Đặc biệt là trong những cuộc gặp gỡ với đối tác nước ngoài tại công ty, mình gần như không thể nói bất kỳ một điều gì với họ. Điều đó làm cản trở khả năng thăng tiến và thể hiện của mình. Mình đã tham gia khá nhiều khoá học tiếng Anh tập trung vào khả năng nói tại Việt Nam, với giáo viên Việt Nam và với giáo viên người nước ngoài, nhưng hiệu quả đem lại gần như bằng không. Có nhiều lúc mình đã nghĩ rằng 95% con người trên thế giới có thể nói được tiếng Anh dễ dàng, và 5% còn lại là có mình.
Cho đến một lần mình lang thang trên facebook, và đọc một status được viết bởi “Tony Buổi Sáng”. Tony đã từng là một du học sinh và đã có rất nhiều trải nghiệm trên thế giới. Mình chắc rằng đã có rất nhiều bạn trẻ biết đến anh ấy. Tony đã nói với mọi người rằng: “Nhiều bạn gửi mail nói mình học tiếng Anh mãi không được, dù rất nhiều khóa, nhiều thầy, nhưng qua Philippines học có 1 tháng mà lên ầm ầm, nhìn cái ly nước cũng nghĩ từ tiếng Anh trước từ tiếng Việt, tạo thành phản xạ lưu loát, từ đó đâm ra đam mê ngoại ngữ”.
Sau đó, mình đã bắt đầu tìm hiểu nhiều hơn về việc du học tiếng Anh tạiPhilippines. Sau rất nhiều đêm nghiên cứu lựa chọn trường, lựa chọn khoá học, lựa chọn trung tâm, mình đã quyết định nghỉ việc và gửi gắm tấm thân của mình cho Phil English – là nơi đem lại cho mình sự tin tưởng nhất.
Từ lúc bắt đầu quyết định cho đến ngày tạm thời chia tay Việt Nam là một quãng thời gian rất ngắn. Cho đến tận ngày cuối cùng xuất phát, mình vẫn còn một mớ công việc cần phải giải quyết ở công ty cũ, tuy nhiên không quá phức tạp như những chuyến du học xa xôi khác. Philippines là một đất nước có văn hoá và khí hậu khá giống với Việt Nam. Hơn hết, với sự quan tâm và chỉ dẫn tận tình của Phương – đại diện bên Phil English, mọi thủ tục xin xét visa, giấy nhập học đều hoàn thành một cách dễ dàng. Và việc quan trọng nhất mà mình phải làm sau đó là xách ba lô lên và đi học thôi!

2. Mình đã tự đi từ sân bay Manila tới Baguio.
Thời gian tại Philippines chạy nhanh hơn Việt Nam một giờ đồng hồ. Chuyến bay lúc nửa đêm đáp đến sân bay Manila lúc 5 giờ sáng. Sân bay Manila khá to, bạn phải đi một quãng đường dài từ lúc rời khỏi máy bay tới khu nhập cảnh, chỉ có một con đường và bạn hãy đi theo dòng người đổ ra ngoài. Để có thể nhập cảnh vào Philippines, tiếp viên trên máy bay sẽ phát cho các bạn một tờ giấy để điền thông tin cá nhân. Tuy nhiên, nếu bạn luôn ngủ trên máy bay và không nghe thấy thông báo phát giấy từ tiếp viên, cũng đừng lo lắng nhé. Chúng ta có hẳn một cái bài với bút và giấy điền ngay tại khu vực xuất cảnh trong sân bay. Điền tất cả thông tin cần thiết và xếp hàng đợi đến lượt kiểm tra của mình và xin chào mừng bạn đã tới Manila.
Vì để tiết kiệm chi phí đưa đón, mình đã quyết định sẽ tự túc di chuyển từ Manila tới Baguio. Theo như sự nghiên cứu trên mạng của mình cùng với sự hướng dẫn của Phương, Victory Liner Bus là sự lựa chọn rẻ nhất để tới Baguio. Khoảng cách từ sân bay tới bến xe Victory Liner là 4 km và mình quyết định book Grab Car với giá 80P để tới đó. Nhưng mọi chuyện có vẻ bắt đầu không suôn sẻ. Lái xe đã đến nhưng mình không thể tìm thấy chiếc xe của anh ấy. Sau nửa tiếng ngơ ngác chạy loanh quanh tìm kiếm, mình đành phải bỏ cuộc và bắt một chiếc taxi dù khác. Họ báo giá 300P để tới Victory Liner Terminal, mình đã mặc cả xuống còn 200P và họ đồng ý ngay lập tức. Vì vậy, những bạn nào sắp đi tới Baguio tự túc như mình, hãy mặc cả xuống còn 150P xem sao nhé.
Bến xe Pasay khá nhỏ nhưng lượng xe di chuyển tới Baguio gần như liên tục, xe cứ đủ khách là đi. 455P cho 6 tiếng đồng hồ đi tới Baguio. Ở đây cũng có khá nhiều quán bán đồ ăn và nước uống, bạn có thể ăn sáng luôn tại đây trước khi bắt đầu hành trình tiếp theo. Vì hành trình tới Baguio không có xe giường nằm, trời lại nắng nóng, cả đêm trên máy bay không ngủ đủ nên 6 giờ đồng hồ là một hành trình dài và mệt mỏi với xe ghế ngồi. Những bạn cơ thể yếu nên lưu ý chuẩn bị kỹ càng sức khoẻ. Cứ mỗi 2 tiếng, xe sẽ dừng tại điểm dừng cho khách nghỉ ngơi và ăn uống trong khoảng 15 phút. Rồi trời dần chuyển mây mù, se sắt lạnh, mưa rơi lất phất và thành phố sương mù Baguio dần hiện ra trong mắt. 
Từ Baguio tới Monol School cần mất thêm 100P tiền taxi. Taxi ở đây đều tính số tiền dựa trên số km nên bạn không cần phải mặc cả. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, hầu hết người Philippines làm việc các ngày trong tuần và họ chỉ đi chơi vào cuối tuần, cho nên có thể bạn sẽ phải xếp hàng để bắt taxi và thời gian chờ đợi có thể lên đến ba giờ đồng hồ. Như vậy sau quá trình luân chuyển khá nhiều phương tiện để tới Monol, tính ra mình đã có thể tiết kiệm được gần 2/3 chi phí đón bởi Monol rồi.
3. Những người bạn mới
Lò dò bước vào trường, nhân viên Monol nhận ra ngay mình là người mới. Quản lý học sinh Việt Nam tại Philippines là Tom, anh ấy đã giới thiệu sơ qua về trường, giao chìa khoá và thẻ học sinh, cũng như dẫn mình tới nhận phòng và chào các bạn cùng phòng mới. 
Phòng mình chọn ở là phòng 6 người. Có 2 lý do để mình chọn loại phòng này. Một là chi phí rẻ nhất. Hai là cơ hội nói tiếng anh và kết bạn với các bạn nước ngoài là cao nhất. Ngoài ra, Monol có những loại phòng khác để đáp ứng mọi yêu cầu của bạn. Nếu bạn muốn một không gian ở riêng tư hơn, để có thể tập trung học bài và làm bài tập về nhà, hãy chọn phòng ở 2 người. Nếu bạn muốn có nhiều cơ hội để nói và phát ẩm chuẩn hơn, hãy chọn phòng 3 người và 1 giáo viên ở cùng. 

Một từ duy nhất để mô tả về căn phòng của mình là logic. Mọi thứ đều được lắp đặt một cách cực kỳ hợp lý với đầy đủ mọi trang thiết bị từ chăn ấm đệm êm đến máy làm ẩm không khí, tủ lạnh đựng đồ ăn, đèn học, nhà vệ sinh và nhà tắm riêng biệt.
Tuy là phòng 6 nhưng phòng mình hiện tại mới chỉ có 5 người, trừ mình ra thì có 1 bạn đến từ Trung Quốc và 3 bạn đến từ Nhật Bản. Các bạn đều rất thân thiện và chào đón mình một cách nồng nhiệt. Tuy nhiên, do khả năng nói tiếng Anh còn hạn chế, và đôi lúc các bạn nói chuyện với nhau bằng tiếng Nhật nên mình khó có thể trở nên thân thiết hơn như mình mong muốn. Hy vọng 2 tháng ở Monol sẽ giúp mình có thể giao tiếp bằng tiếng Anh với các bạn được nhiều hơn.